Tôi ở trong 1 con hẻm dài khoảng 300m, nhà Tôi là ở dầu hẻm nhưng tôi thường hay xuống cuối hẻm chơi bắn bi với mấy đứa bạn, lúc dó tôi chừng khoảng 10 tuổi , là cái tuổỉ mà người ta nói là hay phá làng phá xóm.
Đúng như vây lúc dó tôi cùng mấy đứa bạn trang lứa thường hay tụ tập lại chơi bắn bi hoặc là giờ nửa trưa đợi cho người ta ngủ trưa rồi thì tụi tôi mò vào vườn nhà người ta rồi leo lên cây để ăn trộm Me,ổi,xoàị..v.v. Có lần vưà trèo vô thì bị con chó nó chạy ra làm tôi phải quýnh lên, không biết lúc đó tôi biết bay hay sao mà tôi phóng 1 cái là wa khỏi luon cái hàng rào, các bạn cũng biết là hàng rào thường được người ta rào lại bằng những kẻm gai và cao khoảng 1m50, lúc tôi trèo vào thì rất khó khăn vì sợ gai chích, tôi phảỉ từ từ trèo mới wa được, nhưng khi con chó chạy ra thì tự nhiên tôi phóng 1 cái là bay wa hàng rào thấy ngọt sớt.
Cuối con hẻm có 1 ngôi nhà, ngôi nhà này có 1 cây Me rất lớn ngay trước cổng đi vộ thường thì tụi tôi chỉ đứng ngoài cổng mà lấy cây khều me thôi chứ không có đứa nào dám trèo vô cả. Vì chúng tôi sợ bà bích, bà bích củng là chủ ngôi nhà nàỵ Nghe dến 2 chử “bà bích’” thôi thì mấy đứa nhỏ trong xóm kể cả t.ui tôi đều khiếp sợ, vì bà ta có 1 diẹu cuoì rất là ghê gớm. MổI khi bà ta cuoì len thì nguoì ta thaý nổi cả da gà, tóc gaý củng phải dựng lên. Maý dưá nhỏ nào mà kén ăn, cha mẹ dút hoài khong chịu ăn, chỉ cần noí: ” con khong ăn là má keu bà bich’ tới dút con ăn dó” chỉ 1 câu dó thoi thì khong có dứa nào mà kén ăn nửạ Thuong` thì bà bích này hay cuoì vaò giờ giửa trưa, tieng’ cuoì của bả nghe rác khac’ thuong`, và dôi lúc bà ta củng hú lên giong’ như tieng’ *** trụ Nhửng nguoì trong xóm thì keu bà ta bị dien, củng có nhửng nguoì kh’ac thì kêu là bà ta bị Ma nhập. Có 1 lần tôi dang dạp xe xuong’ duoí xóm dể rủ maý thăng` bạn di choi, dang dap ngon lành như vay tự nhien toi thaý xe của tôi khựng lại, tôi quay lại phiá sau coi thử có chuyện gì thì..trời oi, bà bích. bả dang nắm laý yên sau xe của tôi mà dựt lạị Tôi sợ wá cố gắng dap mạnh dể cho bà ta buon rạ Nhưng khong ngờ ba ta nắm chặc wá, toi khong the nào mà dạp nỏi duoc. bà tao vưà niú xe tôi và vuà cuoì. Khuong mặt của bà ta thì trắng mết. mắt thì trợn lên nhìn thẳng vaò mắt tôi, lúc dó hồn vía tôi nó muon’ bay ra ngoaì luon. Tôi lien` buon xe dạp xuong’ và chạy thẳng 1 hơi về tới nhà mà khong dam’ quay dầu lại nhìn. Mấy ngày sau tôi cứ bị ám ảnh khuong mặt va giọng cuoì của bà ta ở trong giấc ngủ.
Vì nghe nhửng nguoì trong xóm noí là bà ta bị Ma nhập, chồng của bà ta củng có mời thầy về làm phep’ dủ thứ hết.Nhưng bà ta củng vậy, chẳng có bớt chút nào cả. Củng có lúc bà tỉnh taó như nguoì binh` thuong`, nhửng lúc dó thì bà ta củng di ra ngoài nhà và noí chuyen voí mọi nguoì bình thuong`. Có 1 diều lạ là cứ mổi sáng khi bà ta thức dậy thì bà ta liền ra cây Me truoc nhà dể dếm từng nhanh’ Me một. Chồng bà ta củng chẳng laý gì làm lạ vì cứ nghỉ bà ta bị bịnh nên moí hay ra dể dếm nhanh’ me thôị Vì cây me wá lớn và nhanh’ thì chỉa ra ngoaì hang` rào nên tuị tôi vẩng cứ hay dứng len hang` rào mà háị Củng có lúc chồng của bà ta dem 1 rổ Me ra ngoài mà phát cho tuị tôi, ông noí là muon’ ăn thì vô nhà xin dàng hoàng, dừng có treò lên hang` rào mà hang` raò b.i hư và củng rất nguy hiẻm nửạ Nhưng mà dâu có dứa nào dam’ vô nhà ông ta dâu, lở như gặp bà bich’ giử lại thì ở dó mà chết. Thấy tụi tôi vẩn cư” hay leo lên rào dể haí nhửng nhanh’ mè chỉa ra ngoàị Ông ta bực wá nên chặt het’ nhửng nhanh’ phiá ngoài dị
Sáng hôm sau khi bà bic’h thức dzậy rồi củng như mọi ngày bà ta ra cây me dể dếm. Bà ta phát hiẹn cây me bị thieú maý nhanh’ nên bà ta la om xòm chuỉ bới tùm lum. Chồng của bà ta noí voi bả là chính ổng chặt di, vì sợ maý dứa nhỏ nó treò len hang` raò nguy hiẻm. Khi nghe là bị ông chặt di thì ba ta cang` thêm chủi bớị Và còn nhục mạ ông dủ thứ, nhửng lúc dó bà ta dau biét là ổng chính là chồng` của mình. Vì mổi ngày cứ bị bà ta chuỉ hoài nên ông củng bực bội lên, rồi ông ta thuê nguoì về dón luon cây me dó dể khoi mổI sáng mà ba ta ra dó cứ dếm di dếm lại hoàị không muon’ cây me mọc lên lại nên ong cho nguoì dào luon cả rể me lên. Khi vuà laý rể Me lên thì nguoì ta phát hiẹn duoí rể me có 1 cái hòm, và nguoi ta mang caí hòm dó lên. Ông chồng bà ta liền mời thaỳ về cúng. Lúc mở năp’ hom` ra thì nguoi ta thaý trong hòm chỉ còn1 bộ xuong nguoì, vì thịt dả rả het’ rồị Nhưng tóc còn chưa rả, nguoi ta cung biet’ là nguoi trong hom` là 1 phụ nử vì thaý tóc rất dàị Nguoi ta doán là nguoì này dả chôn ở dây khoảng 20 năm rồi, và ch’ac có lẻ là bà bich’ củng bị nguoì này nhập nên cứ mỏi sáng hay ra cây me dó mà dếm từng nhanh’. Từ khi chiéc hòm dó duoc laý lên và di chôn ở nơi kh’ac thì bà bich’ củng dả bơt’ di, khong còn cuoì và hú như hoì truoc’ nửa, nhưng củng có dôi lúc khong duoc bình thuong`. Tôi bay giờ nghỉ lại thaý mà ớn lạnh vì tôi dả ăn rất nhieù traí tren cây Me dó.